Bình giảng bài thơ Điểu minh giản của Vương Duy

Đề: Bình giảng bài thơ “Điêu minh” của Vương Duy

Phần 1: Dàn ý Cảm nhận bài thơ “Điêu minh” của Vương Duy

Xem chi tiết dàn bài Cảm nhận về bài thơ Điếu Minh Minh của Vương Duy tại đây

Phần 2: Bài văn mẫu Cảm nhận về bài thơ Điếu Minh Minh của Vương Duy

Phân công:

Thơ Đường là thành tựu tiêu biểu của văn học cổ đại Trung Quốc, đồng thời là chứng nhân văn hóa của một nền thơ lỗi lạc. Trong suốt thời gian dài xây dựng, phát triển và phục hồi, thơ Đường đã có nhiều biến đổi, tác động không nhỏ đến phong cách thơ các nước láng giềng. Trong số những tác giả nổi bật đương thời, cái tên Vương Duy nổi lên với một hồn thơ giản dị, thư thái, luôn hòa nhập với thiên nhiên, đất trời để bộc lộ nỗi lòng. Bài thơ “Chim minh” – Tiếng chim hót líu lo được coi là một tác phẩm nổi tiếng của nhà thơ, trong đó, sự bình yên, thanh thản trong phong cách đã được nhà thơ thể hiện một cách chân thực, rõ nét.

Sớm đỗ đạt và làm quan trong triều, Vương Duy tuổi còn trẻ nhưng đã có chức quan trong triều. Có lẽ vì thế mà một thời gian dài, ông chọn lối sống ẩn dật có phần khổ hạnh, thờ Phật, hướng đạo với niềm tin mãnh liệt, quyết không để mình mắc sai lầm giữa chốn cung đình. Từ đây, phong cách thơ Vương Duy mang nét thanh thoát, đạm bạc, luôn uyển chuyển cùng thiên nhiên. “Con chim giản dị” là bài thơ tiêu biểu cho thể thơ này, thể hiện một bức tranh sống động, sự gắn bó, hài hòa giữa con người và thiên nhiên.

Xem thêm bài viết hay:  Dàn ý kể lại nội dung bài thơ Truyện cổ nước mình thành một câu chuyện

Bức tranh thiên nhiên được gợi lên với khung cảnh thiên nhiên trong trẻo:

Bạn có hoa quế và đậu phộng không?

(Người thong dong, hoa quế rơi Đêm yên, xuân non vắng)

Ngay từ đầu bài thơ, từ “nhàn” được nhắc đến với vẻ nhẹ nhàng, như thể “nhàn” là điều hiển nhiên, đối lập hoàn toàn với quyền cao chức trọng mà Vương Duy đang nắm giữ. Vì thân, lòng người không kể toán nên người nghe tiếng hoa quế là biết hoa quế rơi. Một bông hoa quế nhỏ chạm đất, chỉ người nào đầu óc tỉnh táo, tâm hồn không vẩn đục mới cảm nhận được tiếng rơi nhè nhẹ. Cảnh và người không có rào cản, ngăn cách. Trong không gian “còn”, “trống”, “không” về đêm, trên ngọn núi hoang vắng với tiết trời xuân êm đềm, cảnh vật có phần hiu quạnh, hiu quạnh. Tuy nhiên, con người sống trong khung cảnh ấy không hề buồn mà ngược lại rất đằm thắm, rất nghệ sĩ, hòa hợp với thiên nhiên, tận hưởng vẻ đẹp và sự bình yên hiếm có. Một con người sớm trải qua cuộc sống chốn cung đình mới có thể có thời gian để cảm nhận dòng chảy, hiểu được nhịp điệu của thiên nhiên, đó mới là cái thú, là sự thảnh thơi của tâm hồn.

Ở hai câu thơ sau, cảnh vật tĩnh lặng không còn hiu quạnh nữa mà thay vào đó là sự xuất hiện của các yếu tố tự nhiên khác:

Xem thêm bài viết hay:  Vật lý 10 bài 25: Động năng là gì? Công thức tính Động năng và Bài tập vận dụng

Đêm giao thừa ở núi Chim. Thanh xuân thật đơn giản

(Ánh trăng làm chim bay nhảy, thỉnh thoảng hót trong khe núi)

Ánh trăng đêm xuân thật đẹp, xen lẫn với tiếng chim “đơn sơ”, tiếng chim nhảy núi. Không gian yên tĩnh bị phá vỡ bởi tiếng chim hót líu lo, những chú chim giật mình trước ánh sáng trắng lấp lóa trên đỉnh núi. Lấy cái động của âm thanh, ánh sáng để tả cái tĩnh của cảnh vật. Sự tĩnh lặng bao trùm vạn vật, nuốt trọn ánh trăng và tiếng chim hót véo von vào vách đá, tất cả tạo nên một bức tranh vừa hùng vĩ vừa yên bình. Phải tĩnh lặng biết bao mới cảm nhận được những âm thanh đó, và giữa núi cao sừng sững biết bao, ánh trăng sẽ đánh thức đàn chim. Cái hay của đoạn thơ nằm ở chỗ dùng động để tả tĩnh, dùng ánh sáng để tả đêm, dùng tiếng chim hót để làm nổi bật cảnh thanh bình. Nhưng ở đây, sự yên bình đó không phải là sự im lặng đến rợn người, cô độc mà người ta thấy ở đó, con người được hòa nhập với thiên nhiên, một cuộc sống không khói bụi, giản dị và mộc mạc.

Tóm lại, thể thơ ngũ ngôn quen thuộc trong thơ Đường, Vương Duy đã kết hợp nhuần nhuyễn các yếu tố người – cảnh – vật, tạo nên một bức tranh sơn thủy hữu tình vừa mộng mơ vừa hùng vĩ. Thể thơ của Thiên Viên Sơn Thủy, đề cao cảm giác tự do tự tại, không màng danh lợi đã được tác giả vận dụng tài tình, trong thơ có tranh, tranh vẽ nên thơ. Có thể nói đây là thể thơ đã tạo nên Vương Duy, tạo nên tên tuổi và sức ảnh hưởng của thể thơ này trong suốt lịch sử thơ Đường.

Xem thêm bài viết hay:  Viết đoạn văn về chủ đề: Bạn có thích học Lịch sử?

Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT Lê Hồng Phong. Mọi sao chép đều là gian lận!

Nguồn chia sẻ: https://c3lehongphonghp.edu.vn

Cảm nhận bài thơ Con chim bình dị của Vương Duy

Viết một bình luận