Đề bài: Trong một hoạt động học tập, các em đã tranh luận về câu tục ngữ: Ăn cây nào, rào cây ấy. Một số bạn cho rằng câu tục ngữ hoàn toàn đúng, số khác lại cho rằng câu tục ngữ hoàn toàn sai. Em hãy nêu ý kiến của mình về câu tục ngữ trên.
Câu nói “Ăn cây nào, rào cây kia” của người xưa không ngờ rằng ngày nay nó lại trở thành đề tài bình luận sôi nổi của các bậc tiền bối. Phải chăng đó là biểu hiện của một trong nhiều quan niệm sống? Nhiều bạn cho rằng câu tục ngữ này đúng ít, sai nhiều nhưng cũng có bạn cho rằng nó hoàn toàn đúng. Mọi người đều sử dụng lý lẽ để hỗ trợ ý kiến của họ. Theo em câu tục ngữ trên có mặt đúng và mặt trái.
Nghĩa chính của câu tục ngữ trên là: Ăn cây nào thì phải vun trồng, giữ gìn và bảo vệ cây đó. Nhưng cũng như nhiều câu tục ngữ ngắn gọn và giàu sức biểu cảm khác, ý nghĩa của nó không chỉ dừng lại ở đó. Sâu xa hơn, câu tục ngữ trên là lời khuyên chúng ta phải bảo vệ và gắn bó với môi trường, với cội nguồn của sự sống.
Đặt câu tục ngữ trong hoàn cảnh ra đời của nó cách xa thời đại ngày nay hàng thế kỷ, khi nền kinh tế tiểu nông còn thô sơ, lạc hậu dưới chế độ tự cung tự cấp, chúng ta mới thấy được mặt đúng của câu tục ngữ này. nó. Khi đó, mỗi người, mỗi gia đình phải hoàn toàn tự lo cho bản thân và gia đình. Nhu cầu cuộc sống rất thấp, rất đơn giản nên sự trao đổi, ràng buộc giữa con người với nhau không phức tạp lắm. Vì vậy, phải gắn bó chặt chẽ và có ý thức bảo vệ nơi mình sinh ra và lớn lên.
Câu tục ngữ trên rất đúng khi nó phê phán lối sống thực dụng, ích kỷ, tai hại, chỉ biết giữ lợi ích vật chất cho riêng mình mà thờ ơ, thậm chí xâm phạm đến quyền lợi của người khác. . Lối sống ấy đã nhiều lần bị nhân dân ta phê phán, lên án: Của mình dữ, của người cho bò ăn.
Câu tục ngữ trên đúng ở chỗ nào, câu tục ngữ sai ở chỗ nào?
Nếu câu tục ngữ trên là lời tuyên bố của một quan niệm sống thực dụng, ích kỉ cá nhân thì nó đáng để chúng ta phê phán. Tại sao?
Vì mỗi con người là một thành viên của cộng đồng: gia đình, tập thể, xã hội. Trong cuộc sống hàng ngày, mọi người đều có mối quan hệ đa chiều với nhau, không ai có thể phủ nhận sự thật này. Ta thấy rõ người nông dân cày ruộng, một nắng hai sương, làm ra củ khoai, hạt lúa cho đời. Công nhân trong các xí nghiệp, nhà máy sản xuất ra hàng trăm, hàng nghìn mặt hàng phục vụ nhu cầu cuộc sống. Người thầy đứng trên bục giảng truyền đạt kiến thức cho con em nhân dân. Người lính ngày đêm vững tay súng bảo vệ Tổ quốc… Tất cả đều có quan hệ mật thiết với nhau. Vì vậy, nếu chỉ biết bảo vệ lợi ích của mình mà không biết đến lợi ích chung thì sẽ là một sai lầm lớn.
Có những lợi ích của cả cộng đồng ảnh hưởng trực tiếp hoặc gián tiếp đến lợi ích của mỗi cá nhân, đó là lợi ích của giai cấp và dân tộc. Dân gian ta cũng có câu: Nước mất nhà tan. Và như vậy, quyền của mỗi người không còn. Quan điểm sống ích kỷ, thực dụng thường biến con người thành nạn nhân của chính nó. Người ích kỷ hẹp hòi là người suy thoái về đạo đức, sống biệt lập và đi ngược lại truyền thống đạo đức tốt đẹp của dân tộc.
Theo tôi, quan niệm sống đúng đắn là quan niệm: mình vì mọi người, mọi người vì mình. Sống trong tập thể, mỗi người phải có trách nhiệm chăm lo, vun đắp, góp phần xây dựng lợi ích chung, vì trong đó có lợi ích của chính mình. Xã hội mới không phủ nhận các quyền của cá nhân mà ngược lại hết sức tôn trọng các quyền đó, nếu điều đó không xâm phạm đến lợi ích của người khác, của tập thể, của giai cấp và của dân tộc. Thực tế hiện nay cho thấy có rất nhiều học sinh giỏi đã mang lại niềm vinh dự cho bản thân, gia đình và nhà trường. Biết bao người làm ăn giỏi góp phần ích nước, lợi nhà, dân giàu, nước mạnh.
Qua buổi trao đổi về câu tục ngữ: Ăn cây nào, rào nấy, chúng em hiểu ra được nhiều điều. Dù ý kiến chưa hoàn toàn thống nhất với nhau nhưng điều ai cũng thấy là lối sống đó không còn phù hợp trong hoàn cảnh hiện nay nên sớm muộn gì cũng bị đào thải. Chỉ có như vậy, xã hội mới phát triển theo hướng tốt đẹp hơn.
Tham khảo thêm các bài văn mẫu lớp 7: Bài văn nghị luận xã hội khác:
Các bài giải bài tập lớp 7 sách mới có:
Giải bài tập lớp 7 theo sách mới môn học