Đề bài: Kể về một kỉ niệm đẹp nhất về một người thân trong gia đình
Bài văn mẫu số 8: Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với người thân
Bài 1
Kể lại những kỷ niệm đáng nhớ với người thân – Ông tôi
vậy mà đã hai năm kể từ ngày anh ra đi, nhanh quá. Thời gian không thể xóa nhòa ký ức về anh, về tình yêu anh dành cho em, những tháng ngày tươi đẹp khi anh chưa mất em, nhưng nó cũng đã xóa đi phần nào nỗi đau, nỗi nhớ nhung và sự day dứt trong anh. Anh ra đi thật nhẹ nhõm và thanh thản, tưởng như đó chỉ là một giấc mơ nhưng không phải và nỗi đau đang nhói lên trong tim anh.
Nhưng, nói về anh, chúng ta không nên nói đến nỗi buồn, bởi nhắc đến anh là nhắc đến một tấm gương sáng về nghị lực, ý chí vượt khó và thêm cả một tài năng, phẩm chất. chất lượng tuyệt vời.
hoàn cảnh nào ông cũng gặp nhiều trắc trở, nhiều bất trắc, nhiều trở lực lớn lao nhưng không gì cản nổi ông vượt qua. Bốn tuổi, cái tuổi mà người ta mới chập chững biết đi, nó đã không còn cha. Vài năm sau, mẹ anh cũng qua đời và ở đâu anh không biết. Người ta nói:
“Mồ côi cha ăn cơm cá
Mồ côi mẹ nằm cùng lá”
Tuy nhiên, trong mười năm đầu đời, anh đã mất cả cha lẫn mẹ. Dù phải chịu nhiều đau đớn nhưng ở tuổi 20 anh vẫn là một trong những học sinh giỏi của thành phố Huế. Hoạt động cách mạng, bị địch bắt, tra tấn dã man, đánh đập dã man nên hàng chục năm sau, ông vẫn bị di chứng: đó là bệnh hen suyễn. Và chắc chắn rằng nếu anh đã trải qua những trận đòn khốc liệt đó, thì đến hôm nay, khi tôi viết những dòng này, có thể anh vẫn ngồi bên tôi và mỉm cười với tôi, nụ cười giản dị, hiền lành mà tôi đã đánh mất… Giữ gìn phẩm chất của một Đảng cách mạng thành viên, ra tù nhưng không được báo đáp mà còn bị nghi ngờ, bị cho là lai lịch không rõ ràng. Bất công là vậy nhưng thầy vẫn sống, sống cho đời, làm việc cho nước và khẳng định mình, thầy làm thầy, làm Hiệu trưởng trường ĐHSP Huế và học trò ngày nay. Ngày nay không thiếu những người thành đạt, trở thành hiệu trưởng trường này, trường kia. Ông không chỉ là tình yêu, là ông nội mà còn là niềm tự hào lớn của tôi, nhưng khi tôi mới bốn, năm tuổi, gặp bạn bè tôi đã nói: “Không biết bố cháu làm nghề gì, nhưng ông nội cháu là một nhà khoa học”. Với tôi lúc đó, anh là người lớn nhất, giỏi nhất, bởi vì vĩ đại nhất, anh là “nhà khoa học”. Lớp em dùng cuốn sách cô viết, tôi vẫn không quên được niềm vui khi cô chỉ vào cuốn sách và hỏi: “Con có biết cuốn sách này do ai viết không? Người đàn ông đó, ông tôi là người đã viết cuốn sách này. Và nhìn bạn bè trố mắt, trầm trồ đọc ba chữ “Lê Đình Phi”, tôi thấy lòng mình xao xuyến. Ôi tự hào và sung sướng làm sao! Giờ anh không còn nữa, những niềm tự hào ấy vẫn theo tôi đi khắp thế gian.
Nhưng dù tự hào đến mấy, chúng vẫn ước mình được như xưa, có ông bên cạnh, chỉ bảo và ân cần. Nhớ sao ngày xưa, ông dắt tay tôi đi dạo trên đài Nam Giao, chỉ cho tôi thấy Phật đứng, Phật nằm, kể cho tôi nghe những câu chuyện kỳ thú. Hay chỉ vài năm trước, anh vẫn ngồi trên chiếc ghế nhựa, phe phẩy chiếc quạt, hỏi han, nói chuyện, cười đùa cùng anh và đố anh những bài toán nho nhỏ. Ở nơi ông tôi luôn tìm thấy một nơi bình yên và thanh thản nhất. tốt nhất. Cha mẹ đôi khi nổi giận, la mắng, đánh đập khi con hư. Những lúc ấy, em lại chạy đến bên anh, ngồi bên anh, cùng anh cười, rồi anh sẽ nhanh chóng quên hết buồn phiền.
Nhưng bây giờ! Tôi đã mất anh ấy rồi! Thật uất ức, đau đớn làm sao! Tôi không còn có sự hỗ trợ ý thức mạnh mẽ nhất. Tìm ai để an ủi bạn và để bạn tâm sự? Quá buồn! Tôi không biết phải làm gì.
Quý ngài! Bạn có nghe những gì tôi nói trên đó? Chắc chắn bạn sẽ nghe rằng tôi thực sự yêu bạn! Yêu em nhiều lắm!
Xem thêm: Bài văn mẫu kể về những người thân trong gia đình em
Bài 2
Kể lại những kỷ niệm đáng nhớ với người thân – Kính Cha
Trong đời sống ý thức đa dạng, phong phú của con người, tình cha con là tình cảm máu thịt thiêng liêng, sâu sắc nhất. Công lao to lớn của người cha được nhắc đến rất nhiều trong ca dao, dân ca: Công cha như núi Thái Sơn,.., công cha như mái nhà, tình cha đậm sâu…
Người cha đóng vai trò trụ cột trong gia đình, là chỗ dựa tin cậy cho vợ con. Những việc lớn như xây nhà, tậu ruộng, tậu trâu, dựng vợ gả chồng cho con… thường do người cha quyết định. Trách nhiệm của một người cha rất nặng nề. Con ngoan hay hư chủ yếu phụ thuộc vào sự dạy dỗ của người cha. Bên cạnh người mẹ hiền là người cha nghiêm khắc. Dù cách thể hiện tình yêu thương có khác nhau nhưng cha mẹ nào cũng muốn nuôi dạy con trưởng thành về mọi mặt, đúng như dân gian đã nói: Con hơn cha là nhà có phúc. Trong khi người mẹ không nề hà vất vả, lo lắng cho con hàng ngày từ bát cơm manh áo thì người cha, ngoài những việc đó, còn phải nghĩ đến việc dạy dỗ, truyền lại kinh nghiệm sống mà mình đã giao dịch với anh ta. mồ hôi nước mắt, để các em học được những bài học thiết thực khi bước vào đời. Hạnh phúc biết bao cho những đứa trẻ được sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ!
Có biết bao người cha chấp nhận thiệt thòi về mình, dành mọi ưu điểm cho con cái. Tôi đọc báo, xem tivi thấy các ông bố lam lũ, làm đủ thứ việc như quét rác, đội than, gánh trấu, đạp xích lô… không nói làm gì, miễn là làm ăn lương thiện. nuôi các em ăn học đến nơi đến chốn. Chẳng mấy chốc, có một bác người Quảng Ngãi, hơn năm mươi tuổi, làm nghề mài dao. Hàng ngày, anh rong ruổi trên chiếc xe đạp với vài viên đá mài và một xô nước nhỏ. không chịu vào thành phố hơn ba năm, kể từ khi cậu con trai lớn thi đỗ vào Đại học Bách Khoa. Mỗi lần kể về những đứa con ngoan, bác cười mãn nguyện, mắt ánh lên niềm tự hào: – Nhà bác nghèo lắm! Sinh được ít con, đứa nào cũng ham học và học giỏi. Năm nay, cô con gái thứ hai cũng đỗ Đại học Sư phạm. Từ chối cố gắng kiếm vài chục nghìn USD mỗi ngày, hai cha con tự chăm sóc nhau. Tôi không phải trả tiền cho con tôi, tôi cho chúng chữ cái và công việc!
Tôi thấy trong người giới thiệu có nhiều điểm tương đồng với bố tôi, một người thợ máy bình thường quanh năm làm việc với máy móc và dầu mỡ. Bàn tay cha chai sạn, sần sùi, khỏe khoắn nhưng lạnh lùng đến lạ lùng. Có thể nói, trong gia đình tôi, bố tôi làm việc nhiều nhất và ít nghỉ ngơi nhất; Cha giống mẹ ở chỗ nhường hết miếng ngon cho con, hàng ngày chỉ ăn cơm với cá.
Phẩm chất nổi bật của bố chị là cần cù, chịu khó, nhiệt tình với vợ con. Dù công việc thường xuyên bận rộn nhưng ông bố này vẫn cố gắng dành thời gian chăm lo việc học hành của các con. Cha tôi ít lời, chỉ nói những gì đáng nói như nhắc nhở, sửa chữa khuyết điểm hay động viên, khen ngợi khi con làm điều hay, điều tốt. Cha dạy chúng tôi tự trọng và tự lập. Cha tôi từng nói: – Làm người thì phải có chí tiến thủ, không ngại gian khổ.
Việc càng khó thì càng phải làm. Tôi kính trọng bố tôi nhất ở thái độ tôn trọng mọi người, tôn trọng vợ con. Nếu có điều gì không vừa ý, bố tôi bình tĩnh tìm hiểu chứ không la mắng, chửi bới. Vì vậy, cha dù nghiêm khắc nhưng vẫn dễ thu xếp, từ vợ con đến hàng xóm láng giềng đều nể sợ. Chỉ cần nghe những gì bố nói, xem những gì bố làm, tôi đã học được rất nhiều điều hay, điều hay. Cha thường bảo con cái phải lấy cha mẹ làm gương nên rất cẩn thận.
Chúng em yêu quý, kính trọng bố, cố gắng học tập chăm ngoan, chăm làm để bố mẹ vui lòng. Đó cũng là cách báo hiếu cụ thể và thiết thực nhất. Xin cảm ơn nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu đã nói cho tuổi thơ chúng tôi những suy nghĩ tốt đẹp về cha mẹ: Cha sẽ là cánh chim đưa con bay xa. Em sẽ là bông hoa, để anh cài lên ngực áo. Cha mẹ là lá chắn che chở con suốt cuộc đời… Mai này lớn lên con sẽ bay khắp năm châu. Đừng quên con nhé, cha mẹ là quê hương!
Xem thêm: cảm nghĩ về người thân trong gia đình
Bài 3
Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với người thân – Cô em gái lắm lời
Tuổi thơ của mỗi người sẽ có những kỉ niệm vui buồn khó quên. Cho đến bây giờ tôi vẫn giữ chiếc máy ảnh mini màu hồng của mình vì nó lưu giữ một kỷ niệm khó quên giữa anh em tôi.
Ba năm trước, khi anh tôi mới ba tuổi. Cô ấy đi đứng vững vàng và nói rõ ràng, vì vậy tôi thích chơi với cô ấy. Bố tôi mua cho tôi một chiếc máy ảnh đồ chơi, nó to bằng bàn tay với những đường lượn sóng rất đẹp. Chị em tôi thay phiên nhau chụp ảnh. Tôi nhờ cô ấy tạo dáng cho tôi tập chụp ảnh. Nhưng tôi cứ ngả nghiêng, cười nói. Đó không phải là ý của tôi, vì vậy tôi đã hét lên. Đôi mắt đỏ hoe chớp chớp, môi cong lên tức giận. Tôi vẫn hét thật to để cô ấy tạo dáng theo ý muốn. Tôi vẫn đứng đó, nức nở nhưng không phát ra âm thanh. Bực bội, tôi ném thẳng chiếc máy ảnh về phía cô ấy.
– Ah…! – Tôi chỉ biết kìm nén tiếng đó rồi ôm mặt khóc.
Tôi sợ lắm nhưng vẫn giận nên chạy lên giường trùm chăn kín mít. Mẹ nghe thấy vậy chạy lên hỏi chuyện. Anh trai tôi bắt đầu đổ lỗi cho tôi. Trong chăn, tôi nghe mẹ nói bắp tay của anh tôi bị đỏ do góc máy quay. Tôi cứng đầu và không nói một lời nào. Tối hôm sau, bố cho tôi ăn một bữa no nê. Tôi càng ngày càng ghét em gái mình. Tôi đã không nói chuyện với cô ấy trong nhiều đêm. Anh trai mình mang mấy miếng lego đến nhờ mình xếp, chắc là muốn làm lành với mình nên mình mới hỏi, chứ bình thường chả chơi bao giờ. Tôi quay mặt vào bàn giả vờ chăm chú học bài. Tôi lại bưng hộp kem lên, vừa ăn vừa kể chuyện: “Anh ơi. Con chó, hôm nay trong lớp học của tôi, các bạn học của tôi đã giới thiệu bản thân và gia đình của họ. Titus, người bạn sắp trở thành bạn của chúng tôi đã kể cho tôi nghe về anh trai của cô ấy. Cô có biết cô ấy nói gì không?”
– Kể chuyện gì? – Tôi lạnh lùng hỏi.
– Anh ấy đẹp trai, học giỏi, lúc giận mặt nhìn như cái mặt càu nhàu của bạn ý. – Cô nói với khuôn mặt xinh xắn, hồn nhiên và tràn ngập tiếng cười.
Tôi cười và lao vào cù cô ấy vì tôi biết cô ấy đang trêu chọc tôi. Thế là nhà tôi rộn rã tiếng cười nói, tranh cãi của anh chị em. Tôi xin lỗi cô ấy và hỏi cô ấy đã hết đau chưa, cô công chúa nhỏ của tôi chớp mắt và phụng phịu.
Trong những năm qua, tôi và anh trai đã giận nhau không biết bao nhiêu lần. Bây giờ con lớn hơn rồi, không còn giận mẹ khi con sai nữa. Chị tôi cũng lớn rồi, người mẫu trẻ đã có nhiều năm kinh nghiệm tạo dáng nhưng không còn bị tôi la như ngày xưa nữa. Tôi yêu em gái nhỏ của tôi rất nhiều.
Trên đây là 3 bài văn mẫu kể lại kỉ niệm đáng nhớ với người thân lớp 8 mà Cmm.edu.vn đã tổng hợp, hi vọng với những tài liệu tham khảo này các bạn sẽ có được một bài văn hoàn chỉnh cho riêng mình. Vui lòng!
Cùng tham khảo thêm một bài văn mẫu hay khác: cảm nghĩ của em về người thân yêu nhất trong gia đình
[Văn mẫu 8] Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với những người thân (ông bà, bố mẹ, anh chị…) trong gia đình mà em sẽ nhớ mãi, một số bài văn mẫu kể lại kỉ niệm với người thân đáng nhớ nhất.
Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT TP Sóc Trăng. Mọi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: Trường Cmm.edu.vn (thptsoctrang.edu.vn)