Đề bài: Kể về một lần em dại dột đọc được nhật ký của bạn
Ở tuổi đi học, bạn có thể không phải là một học sinh xuất sắc, bạn không có một mối tình mới chớm nở đầy màu hồng, nhưng một người bạn thân nhất định phải là ai. Tôi cũng vậy, Nguyệt và tôi là bạn thân từ hồi mẫu giáo, chúng tôi thân nhau như hai chị em. Chính vì thế tôi vô cùng hối hận, chỉ vì sự tò mò của bản thân mà tôi đã dại dột đọc trộm nhật ký của anh.
Tôi và Nguyệt học cùng lớp, ngồi cùng bàn, luôn đi học cùng nhau, luôn dính lấy nhau. Vì thế, từ lâu tôi đã phát hiện ra Nguyệt có một cuốn sổ màu hồng xinh xắn luôn được giấu trong ngăn bàn, cuốn sổ mà ngay cả đứa bạn thân như tôi cũng chưa bao giờ nhìn thấy. Tôi tò mò về cuốn sách đó.
Hôm đó, tôi dậy muộn nên không thể đến lớp với Nguyệt. Vào lớp cũng muộn, trong lớp chỉ còn mình tôi, cả lớp ra sân tập thể dục. Tôi nghĩ mình phải nhanh chóng cất cặp sách và ra ngoài học bài kẻo bị cô giáo phạt. Tuy nhiên, ngay lúc đó, cuốn sổ màu hồng từ ngăn bàn của Nguyệt rơi ra do hành động cất cặp của em.
Cầm cuốn sách lên, ngay trên bìa tôi đọc được dòng chữ “Nhật ký tuổi học trò”. Sai lầm sẽ không xảy ra nếu tôi đặt cuốn nhật ký trở lại vị trí của nó. Nhưng tôi đã làm một việc mà mỗi khi nhớ lại, tôi lại tức giận và không thể tha thứ cho chính mình lúc đó.
Tôi lén nhìn ra cửa sổ xem có ai không rồi mở ra lật từng trang. Từng trang nhật ký được Nguyệt trang trí tỉ mỉ, từng dòng viết ngay ngắn. Tôi vừa cảm thấy tội lỗi vừa tò mò, len lén như kẻ trộm xem trộm nhật ký của Nguyệt khi chưa được sự đồng ý của em.
Lật đến trang cuối cùng, tôi liếc thấy Nguyệt kể về chuyến đi chơi chiều qua của chúng tôi. Đột nhiên, cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng tôi. Tôi vội cất cuốn nhật ký đi, úp mặt xuống bàn và bỏ cả hai tiết thể dục ngày hôm đó. Hôm đó tôi không dám nói chuyện này với Nguyệt, tôi sợ khi Nguyệt biết chuyện này sẽ rất buồn và thất vọng về tôi.
Tôi suy nghĩ cả ngày, cho đến sáng hôm sau tôi quyết định nói sự thật với Nguyệt và xin cô ấy tha thứ. Mới vào lớp, tôi đã kéo Nguyệt ra một góc và thành thật với những gì mình làm. May cho tôi là Nguyệt đã nhanh chóng tha thứ cho lỗi lầm của tôi, nhưng tôi vẫn thấy hành động của mình lúc đó thật tồi tệ.
Đó cũng là lần cuối cùng tôi nhòm ngó chuyện riêng tư của người khác. Tôi đã nhận ra rằng việc xem trộm nhật ký mà không được phép là vô cùng sai trái và đáng xấu hổ. Từ đó, tôi rút ra được bài học rằng: Cần phải tôn trọng quyền riêng tư của người khác, nếu không cảm giác tội lỗi sẽ mãi đeo bám trong lòng.
Xem thêm các bài văn mẫu lớp 9 hay:
Mục Lục Văn Mẫu | Văn học hay 9 theo từng phần:
Các bộ đề lớp 9 khác