Đề bài: tìm hiểu về nhân vật Cậu Vàng trong truyện ngắn Lão Hạc
Tìm hiểu về nhân vật cậu Vàng trong truyện ngắn Lão Hạc
I. Lập dàn ý tìm hiểu nhân vật bác Vàng trong truyện ngắn Lão Hạc (Chuẩn)
1. Mở bài:
Giới thiệu tác phẩm “Lão Hạc” và nhân vật chú Vàng
2. Thân bài:
Một. Nội dung tác phẩm:- Lão Hạc là một nông dân nghèo, vợ mất sớm, con trai vì không có tiền nên uất ức đi đồn điền cao su.- Lão Hạc sống một mình với con chó tên là Bác Vàng. – Cuối cùng, khi không tìm được miếng ăn nữa, ông quyết định bán ông Vàng rồi tự tử bằng bả chó.
b. Nguồn gốc của chú Vàng:- Được con trai mua về “làm thịt khi lấy vợ”- Tuy nhiên, con trai đã bỏ đi, để lại các chú Vàng nương tựa vào nhau.
c. Ý nghĩa của bác Vàng đối với lão Hạc:– Là một tài sản có giá trị kinh tế.– Bác Vàng như con, cháu đối với lão Hạc+ Bác luôn quý mến bác Vàng, gọi bác+ Bác mắng yêu bác, Ăn gì bác cũng chiều chia sẻ nó với anh ta.– Cậu bé vàng là sự ràng buộc giữa ông già và con trai mình.
d. kết bài:- Lão Hạc đã bán con trong nước mắt và ăn năn, trả con về với giá trị của mình.
3. Kết luận:
– Bác Vàng giúp Nam Cao khắc họa rõ nét chân dung lão Hạc.
II. Bài văn mẫu tả nhân vật bác Vàng trong truyện ngắn Lão Hạc (Chuẩn)
Ai đã từng đọc các tác phẩm của nhà văn Nam Cao thì không thể nào quên được hình ảnh người nông dân hiền lành, chất phác tên lão Hạc. Và một nhân vật đã góp phần giúp nhà văn Nam Cao thể hiện thành công hình tượng, diễn biến tâm lí phức tạp của lão Hạc cũng như làm nên thành công của tác phẩm, đó chính là hình tượng chú Vàng – con chó của lão Hạc.
Lão Hạc là câu chuyện về người nông dân nghèo trước Cách mạng tháng Tám. Ông là một người nghèo, vợ mất sớm, ông chỉ có một người con trai duy nhất. Nhưng người con trai ấy uất ức vì nhà nghèo, không có tiền cưới vợ nên quyết định viết đơn xin đi đồn điền cao su, để lại người cha già sức yếu ở lại quê hương cùng chú chó nhỏ đi theo. Cuối cùng, người cha già biết mình không còn kiếm được gì để ăn để sống, ông quyết tâm tự tử bằng bả chó vì không muốn động đến mảnh vườn để lại cho con trai mình.
Nếu đọc câu chuyện về chú chó Buck trong Tiếng gọi nơi hoang dã, người ta có thể thấy rằng nó là trung tâm của câu chuyện. Trong tác phẩm Lão Hạc của Nam Cao, ông Vàng không có vai trò gì nhưng lại đóng vai trò quan trọng nhất, làm nổi bật nhân vật người cha già, người nông dân nghèo nhưng hào hoa. Nguồn gốc ông Vàng cho rằng con chó này được con của lão Hạc mua về, “quyết tâm khi lấy vợ sẽ giết vợ”. Tuy nhiên, vì quá nghèo, không lấy được vợ nên anh quyết tâm ra đi, để lại chú Vàng cho cha già. Một người và một con chó nương tựa vào nhau, đùm bọc nhau giữa cảnh nghèo khó.
Nếu như với người khác, thú cưng chỉ là những con vật nuôi, những con vật vô tri vô giác thì với lão Hạc, chú Vàng lại có ý nghĩa quan trọng với hoàn cảnh khó khăn của mình.
Trước hết đó là ý nghĩa về giá trị kinh tế, là tài sản có thể đem bán để lấy tiền trang trải cuộc sống hoặc làm lương thực, thực phẩm trong nhà. Tuy nhiên, với lão Hạc, chú Vàng không chỉ là con vật cưng trong nhà, mà nó còn là một thành viên trong gia đình, gắn bó với lão. Không ít lần, nó nói với thầy rằng “chắc con bán con chó đó thầy ạ!”. Nhưng ông thầy không bao giờ tin ông, bởi “câu đó chán lắm rồi”, “ông nói cho bõ tức thôi, có bán bao giờ đâu”. Vì không ai có thể bán đi người duy nhất ở bên mình, người thân quý giá của mình. Nam Cao cũng rất có dụng ý khi so sánh giữa sách quý của một trí thức và con chó của lão Hạc. Nếu những cuốn sách cổ đó có giá trị lớn đối với thầy thì Vàng và Lão Hạc cũng có giá trị tương đương!
Hơn nữa, đối với lão Hạc, chú Vàng như đứa con, đứa cháu, là sợi dây ràng buộc duy nhất còn lại giữa lão với đứa con trai đã khuất. Chính vì vậy ông đã trìu mến gọi nó bằng cái tên “Cậu bé vàng như hiếm muộn gọi con trai cầu nguyện”. Chỉ cái tên thôi, người ta cũng nghe thấy nó quý con chó của lão Hạc biết bao, yêu quý biết bao! Bao nhiêu yêu thương, nhớ nhung con trai, ông đều dành hết cho con. Anh chu đáo, chăm sóc nó, cưng nựng nó. “Ôi không! Ôi không! Đừng giết Cậu Vàng!… Cậu Vàng giỏi lắm! Nó không cho giết thịt… Nó để cho chú Vàng của nó nuôi…” như thể nó là cháu của nó vậy. “Nó ăn gì nó cũng chia cho nó” rồi “cho nó ăn vào bát như phú ông”. Anh cũng “anh chửi yêu nó, anh nói chuyện với nó như nói với đứa con nhỏ về bố của nó”. Thật vậy, ở đây không có ranh giới giữa con người và con vật cũng như giữa chủ và vật nuôi, anh đối xử với nó như một đứa trẻ, một con người thực sự. Và cũng chính lão Vàng đã xua đi những ân hận, cô đơn tuổi già của lão Hạc.
Tuy nhiên, vòng xoáy nghiệt ngã của cái nghèo đã xoay chuyển tình thế của lão Hạc, buộc lão phải từ bỏ tình yêu với chú Vàng. Anh buộc phải trả Cậu Vàng về đúng vị trí của mình trong xã hội. Tuy nhiên, với anh, đó là một tội lỗi không thể tha thứ khi anh lừa dối cô, bán đứng lòng tin và lòng chung thủy của cô.” Khuôn mặt anh đột nhiên vặn vẹo. Những nếp nhăn chụm vào nhau, ép nước mắt tuôn rơi. Đầu anh ta nghiêng sang một bên và miệng anh ta nhỏ như miệng của một đứa trẻ. Ông già khóc…”. Đó là những giọt nước mắt xót xa, đáng thương của một người nông dân chất phác khi bị chú chó của mình lừa một cách tàn nhẫn.
Câu chuyện khép lại, bác Vàng chưa hề xuất hiện nhưng ai cũng cảm nhận được hình ảnh của bác. Một con chó trung thành, trung thực như chủ nhân của nó. Chính chú Vàng đã giúp Nam Cao khắc họa rõ nét và tự nhiên nhất bức chân dung lão Hạc đồng thời cũng sẽ giúp bạn đọc chúng ta hiểu thêm những triết lí về nỗi khổ, số phận của con người.
——HẾT——
Hoàn cảnh của mọi người không giống nhau. Điều tương tự cũng xảy ra với mọi con chó. Nhưng đối với chú Vàng, nó sống hoàn cảnh khá trọn vẹn, bởi nó được sống trong vòng tay yêu thương, trân trọng của lão Hạc. Vậy lão Hạc là người như thế nào? Hãy cùng tìm hiểu qua các bài viết khác như Tìm hiểu truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao, Tìm hiểu nhân vật ông Giáo trong truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao, Cảm nhận về truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao, Vẻ đẹp con người của Nam Cao. Lão Hạc trong truyện ngắn Nam Cao.
Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT TP Sóc Trăng. Mọi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: Trường Cmm.edu.vn (thptsoctrang.edu.vn)