Đề bài: tìm hiểu phẩm chất anh hùng của những nhân vật trong tác phẩm Rừng xà nu
I. Dàn ý tìm hiểu phẩm chất anh hùng của những nhân vật trong tác phẩm Rừng xà nu
1. Mở bài
Giới thiệu tác giả, tác phẩm, và vấn đề cần tìm hiểu.
2. Thân bài
a. Nhân vật Tnú:– Tnú là tượng đài về hình tượng người anh hùng Tây Nguyên trong nền văn học thời kỳ chống Mỹ cứu nước, mang thiên hướng sử thi và lãng mạn cách mệnh sâu sắc, đặc trưng.– Cậu bé Tnú đã tỏ ra là một người anh hùng, một măng non sáng giá của cách mệnh khi tích cực tham gia vào công việc nuôi giấu cán bộ, vận chuyển lương thực, thư từ, …– Bị giặc bắt giam nhưng Tnú không hề hé rằng lấy nửa lời, kiên trung và thách thức bọn giặc khi chúng hỏi cách mệnh ở đâu bằng việc chỉ vào bụng mình mà nói “ở đây này”, sau 3 năm bị bắt giam Tnú tìm mọi cách vượt ngục và trở về làng tiếp tục tham gia làm cách mệnh.– Sự anh hùng của Tnú còn thể hiện trong vai trò với gia đình khi nhảy vào giữa bọn giặc ôm lấy vợ con đang lâm chung, chở che cho họ khỏi đòn roi, một cách đầy bản lĩnh và tràn ngập tình yêu thương.– Dù lửa thiêu đốt mười đầu ngón tay, đớn đau vào tới tận ruột gan, nhưng Tnú không hề kêu văn lấy một tiếng, trong tâm tưởng chỉ hiện lên một câu nói “người cộng sản không thèm kêu van”. Thể hiện sự dũng cảm, tầm vóc phi thường của một người anh hùng.– Mạnh mẽ đứng lên từ đau thương, tiếp tục tham gia kháng chiến, với mối nợ nước thù nhà và lòng căm thù giặc sâu sắc, sử dụng chính đôi bàn tay cụt mười đầu ngón của mình bắp cò súng diệt giặc trên chiến trường, thậm chí còn mạnh mẽ sử dụng tay không bóp chết một tên giặc Mỹ.
b. Cụ Mết:– Dấu gạch nối đậm nét giữa dân làng Xô Man với cách mệnh và Đảng, mang trong mình những vẻ đẹp sử thi, truyền thống của dân tộc Tây Nguyên với ngoại hình khỏe mạnh cường tráng, giọng nói ồm ồm và tư chất của một người lãnh đạo một già làng có uy tín.– Sự anh hùng của cụ thể hiện thông qua quá trình trực lãnh đạo dân làng Xô Man tham gia vào kháng chiến:+ Ngăn cản Tnú và muốn thay anh vào cứu mẹ con Mai.+ Ra lệnh cho thanh niên trai tráng xông vào cứu Tnú bằng câu nói đậm chất Tây Nguyên “Chém! Chém hết”, mang tới một trận thắng vang lừng trước hết cho làng Xô Man, hơn mười tên giặc Mỹ bị chém chết, mở ra một thời kỳ mới thời kỳ chống chọi sôi nổi của dân làng Xô Man.– Phẩm chất anh hùng của cụ Mết còn bộc lộ trong tầm nhìn và cách lãnh đạo dân làng kháng chiến của cụ.– Phát động kháng chiến trong làng bằng một những lời tâm huyết, mạnh mẽ khích lệ ý thức của dân làng: “Thế là khởi đầu rồi! …Đốt lửa lên!”.– Tấm lòng giác ngộ cách mệnh sâu sắc: “Đảng này còn núi nước này còn”, “Chúng nó cầm súng mình phải cầm giáo”, bộc lộ sâu sắc phẩm chất anh hùng, kiên trung quyết sống chết để bảo vệ từng tấc đất quê hương, giành lại tự do cho dân tộc.
c. Cô Dít:– Tham gia vào kháng chiến từ khi còn nhỏ với công việc vận chuyển lương thực nuôi giấu cán bộ.– Không may một lần Dít bị giặc bắt, trước phương thức tra tấn ý thức kinh khủng Dít đã bộc lộ được những phẩm chất anh hùng.– Khi trưởng thành, Dít đã xuất sắc trở thành bí thư chi bộ, vững vàng trên tuyến đường chống chọi và lý tưởng cách mệnh của mình, trở thành một người nữ anh hùng tiêu biểu của vùng rừng núi Tây Nguyên.
d. Tập thể làng Xô Man:– Cả làng có truyền thống đánh giặc từ lâu đời và nhiệm vụ kháng chiến không phải chỉ riêng của một tư nhân nào mà là của cả một tập thể không phân biệt già trẻ, gái trai.– Lớp này ngã xuống đã có lớp khác kế cận tiếp nối, tiêu biểu như trong việc nuôi giấu cán bộ cách mệnh, những người như anh Xút, bà Nhan hy sinh thì lại có những đứa trẻ như Tnú, Mai, Dít, Heng,… trở thành những người tiếp nối những người con anh hùng sáng giá của cách mệnh.
3. Kết bài
Nêu cảm nhận chung.
II. Bài văn mẫu tìm hiểu phẩm chất anh hùng của những nhân vật trong tác phẩm Rừng xà nu
Nguyễn Trung Thành là một cây bút nổi trội trong nền văn học Việt Nam giai đoạn kháng chiến chống Mỹ với thiên hướng sử thi và lãng mạn cách mệnh. Quãng thời gian sắp chục năm sống và chống chọi nhiều năm trên chiến trường Tây Nguyên đầy máu và lửa, đã để lại trong ký ức nhà văn nhiều ấn tượng sâu sắc. Đặc biệt sự gắn bó với mảnh đất của rừng xà nu ngút nghìn, cùng với những người anh hùng nơi đây, đã trở thành tư liệu quý giá, là nguồn cảm hứng sáng tác vô tận cho Nguyễn Trung Thành, giúp ông tạo ra nhiều tác phẩm văn học để đời, trong đó nổi trội nhất là Rừng xà nu với những con người mang dòng máu, phẩm chất anh hùng trong kháng chiến.
Phẩm chất anh hùng chính là điểm chung của tất cả những nhân vật xuất hiện trong tác phẩm, những người con làng Xô Man, dù chỉ xuất hiện đôi ba dòng vắn tắt hay xuất hiện dày đặc cả trang truyện, thì ở họ luôn toát lên những khí chất, những phẩm giá đáng quý của con người sinh ra và lớn lên trong thời đại hào hùng của dân tộc. Họ anh hùng theo nhiều cách khác nhau, tham gia kháng chiến dưới nhiều phương thức, nhưng hình dung dung chung ở họ chính là tấm lòng yêu quê hương quốc gia và lòng căm thù giặc sâu sắc, sống và chống chọi vì lý tưởng cách mệnh. Bấy nhiêu đó đã rèn đúc cho họ một phẩm chất anh hùng đáng quý, vừa bắt nguồn từ cội nguồn truyền thống của dân tộc vừa bắt nguồn từ xu thế của một thời đại máu lửa hào hùng.
trước hết nhân vật mà phẩm chất anh hùng được bộc lộ rõ nhất ấy là Tnú, nhân vật chính của tác phẩm. Có thể nói rằng nhân vật Tnú chính là tượng đài về hình tượng người anh hùng Tây Nguyên trong nền văn học thời kỳ chống Mỹ cứu nước, mang thiên hướng sử thi và lãng mạn cách mệnh sâu sắc, đặc trưng. Ở anh tụ họp đầy đủ những vẻ đẹp và phẩm chất lý tưởng, là đại diện cho cả một cộng đồng những dân tộc Tây Nguyên trong kháng chiến chống Mỹ. thế cuộc Tnú sinh ra đã mồ côi cả cha lẫn mẹ, anh lớn lên trong cái nôi của làng Xô Man, dưới sự săn sóc đùm bọc của dân làng, và sự dạy dỗ của cụ Mết, của anh Quyết, kế thừa toàn bộ những trị giá truyền thống của dân tộc, bao gồm truyền thống đánh giặc cứu nước và tấm lòng yêu thương quê hương sâu sắc. Chính vì vậy Tnú có sự giác ngộ cách mệnh và tìm thấy lý tưởng chống chọi ngay từ khi còn thơ bé. Cậu bé Tnú đã tỏ ra là một người anh hùng, một măng non sáng giá của cách mệnh khi tích cực tham gia vào công việc nuôi giấu cán bộ, vận chuyển lương thực, thư từ, trót lọt qua mắt giặc bằng sự gan góc, dũng cảm và nhanh nhẹn của mình. Cho tới một lần bị giặc bắt giam chúng nó liên tục tra tấn, bức cung nhưng Tnú không hề hé rằng lấy nửa lời, kiên trung và thách thức bọn giặc khi chúng hỏi cách mệnh ở đâu bằng việc chỉ vào bụng mình mà nói “ở đây này”. Thế rồi với lý tưởng cách mệnh, sự dũng cảm, mưu trí sau 3 năm bị bắt giam Tnú tìm mọi cách vượt ngục và trở về làng tiếp tục tham gia làm cách mệnh, đương đầu với lũ giặc tàn ác. Thứ hai nữa, sự anh hùng của Tnú không chỉ thể hiện trong tấm lòng với quê hương mà còn thể hiện trong vai trò với gia đình. Đứng trước tình cảnh vợ con bị giặc tra tấn đánh đập, Tnú biết rằng dù mình có xông ra thì cũng không cứu được mẹ con Mai và chắc chắn bị giặc bắt thế nhưng điều đó không làm anh suy chuyển. Anh vẫn nhảy vào giữa bọn giặc ôm lấy vợ con đang lâm chung, chở che cho họ khỏi đòn roi, một cách đầy bản lĩnh và tràn ngập tình yêu thương. tương tự không chỉ là anh hùng với nhân dân mà Tnú còn là người anh hùng của gia đình. Nỗi đớn đau ý thức ập tới khi mất đi vợ con cùng với đó là cả nỗi đau về thể xác khi bị giặc sử dụng mủ xà nu đốt cháy mười đầu ngón tay quả thực là một cực hình tàn độc vô cùng của bọn giặc khốn nạn. Thế nhưng Tnú ở trong chi tiết truyện này lại càng chứng minh được những phẩm chất anh hùng đáng quý, và tấm lòng kiên trung với cách mệnh. Dù lửa thiêu đốt mười đầu ngón tay, đớn đau vào tới tận ruột gan, vị mặn tanh của máu tràn ngập trong khoang mồm, nhưng Tnú không hề kêu văn lấy một tiếng. Anh đứng sừng sững như một cây xà nu trưởng thành chịu nhiều đau thương từ đại chưng mà vẫn kiên cường quật cường, trong tâm tưởng chỉ hiện lên một câu nói “người cộng sản không thèm kêu van”. Thể hiện sự dũng cảm, tầm vóc phi thường của một người anh hùng. Đứng lên từ những đau thương mất mát tột cùng, thì phẩm chất anh hùng và lý tưởng cách mệnh của Tnú lại càng được hoàn thiện và sáng rõ hơn cả. Anh đã mạnh mẽ đứng lên từ đau thương, tiếp tục tham gia kháng chiến, với mối nợ nước thù nhà và lòng căm thù giặc sâu sắc, sử dụng chính đôi bàn tay cụt mười đầu ngón của mình bắp cò súng diệt giặc trên chiến trường, thậm chí còn mạnh mẽ sử dụng tay không bóp chết một tên giặc Mỹ. Có thể nói rằng người anh hùng bước ra từ đau thương và mất mát lại càng thêm mạnh mẽ và phi thường, trở thành tượng đài lý tưởng của cộng đồng dân tộc Tây Nguyên.
Người anh hùng thứ hai cần chú ý trong tác phẩm chính là cụ Mết, một dấu gạch nối đậm nét giữa dân làng Xô Man với cách mệnh và Đảng. Cụ mang trong mình những vẻ đẹp sử thi, truyền thống của dân tộc Tây Nguyên với ngoại hình khỏe mạnh cường tráng, giọng nói ồm ồm và tư chất của một người lãnh đạo một già làng có uy tín. Sự anh hùng của cụ thể hiện thông qua quá trình trực lãnh đạo dân làng Xô Man tham gia vào kháng chiến. Trong thời khắc quan trọng, trước sự nguy hiểm của mẹ con Mai, cụ đã ngăn cản Tnú và muốn thay anh vào cứu mẹ con Mai như chức trách của một người già làng với con dân. Rồi tới khi Tnú bị giặc bắt, bị thiêu đốt mười đầu ngón tay, sự căm phẫn tột cùng, cùng với sự dứt khoát mạnh mẽ của một người chỉ huy cụ Mết đã sử dụng giọng nói vang lừng của mình ra lệnh cho thanh niên trai tráng xông vào cứu Tnú bằng câu nói đậm chất Tây Nguyên ““Chém! Chém hết”. Mệnh lệnh mạnh mẽ, quyết liệt ấy đã mang tới một trận thắng vang lừng trước hết cho làng Xô Man, hơn mười tên giặc Mỹ bị chém chết, mở ra một thời kỳ mới thời kỳ chống chọi sôi nổi của dân làng Xô Man. Phẩm chất anh hùng của cụ Mết còn bộc lộ trong tầm nhìn và cách lãnh đạo dân làng kháng chiến của cụ, không chỉ cho thanh niên mang vũ khí lên rừng đựng giấu mà cụ còn lệnh cho dân làng tăng gia sản xuất tích trữ lương thực chuẩn bị kháng chiến trường kỳ. Đồng thời phát động kháng chiến trong làng bằng một những lời tâm huyết, mạnh mẽ khích lệ ý thức của dân làng: “Thế là khởi đầu rồi! Đốt lửa lên! Tất cả người già, người trẻ, người đàn ông, người nữ giới, mỗi người phải tìm lấy một cây giáo, một cây mác, một cây vụ, một cây rựa. người nào không có thì vót chông, năm trăm cây chông! Đốt lửa lên!”. Đặc biệt nhất ở cụ Mết mà ta thấy được có nhẽ là tấm lòng giác ngộ cách mệnh sâu sắc, mỗi câu nói của cụ về Đảng, về cách mệnh đều rất thấm thía và bộc lộ chất anh hùng Tây Nguyên, khí thế của thời đại, tiêu biểu như “Đảng này còn núi nước này còn”, “Chúng nó cầm súng mình phải cầm giáo”. Đó không chỉ là lời răn dạy của một già làng với cách thế hệ thanh niên, con trẻ mà còn bộc lộ sâu sắc phẩm chất anh hùng, kiên trung quyết sống chết để bảo vệ từng tấc đất quê hương, giành lại tự do cho dân tộc.
Nhân vật thứ ba là cô Dít, phải nói rằng đây là nhân vật nữ để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong tác phẩm, bộc lộ rất rõ phẩm chất anh hùng của người phụ nữ dân tộc trong chống chọi. Dít cũng giống như Tnú, tham gia vào kháng chiến từ khi còn nhỏ với công việc vận chuyển lương thực nuôi giấu cán bộ, không may một lần Dít bị giặc bắt. Lũ giặc tàn ác đã tra tấn cô bé bằng phương thức tra tấn ý thức kinh khủng “lên đạn tôm – xông rồi từ từ bắn từng viên một, không bắn trúng, đạn chỉ sượt qua tai, xém tóc, cày đất quanh hai chân nhỏ của Dít”. Thú thực rằng dù là một người lớn cũng khó lòng vượt qua được sự sợ hãi tột cùng tương tự. Thế nhưng Dít thì khác, tuy còn bé nhưng phẩm chất anh hùng trong cô đã lộ rõ, thoạt đầu Dít khóc ré lên “nhưng rồi tới viên thứ mười nó chùi nước mắt, từ đó im bặt. Nó đứng lặng giữa bọn lính, cứ mỗi viên đạn nổ, cái thân hình mảnh khảnh của nó lại quật lên một cái, nhưng đôi mắt nó thì vẫn nhìn bọn giặc mặc nhiên lạ thường, mặc nhiên như đôi mắt của chị bí thư bây giờ vậy”. Cuối cùng khi trưởng thành, Dít đã xuất sắc trở thành bí thư chi bộ, vững vàng trên tuyến đường chống chọi và lý tưởng cách mệnh của mình, trở thành một người nữ anh hùng tiêu biểu của vùng rừng núi Tây Nguyên.
Phẩm chất anh hùng không chỉ thể hiện ở những nhân vật có rất nhiều đất diễn trong tác phẩm mà còn bộc lộ thông qua cả tập thể làng Xô Man cùng với những con người được gọi tên thoáng qua. Làng Xô Man dưới sự lãnh đạo của cụ Mết thực sự là một ngôi làng anh hùng tiêu biểu trong kháng chiến chống Mỹ, cả làng có truyền thống đánh giặc từ lâu đời và nhiệm vụ kháng chiến không phải chỉ riêng của một tư nhân nào mà là của cả một tập thể không phân biệt già trẻ, gái trai. Lớp này ngã xuống đã có lớp khác kế cận tiếp nối, tiêu biểu như trong việc nuôi giấu cán bộ cách mệnh, những thanh niên như anh Xút bị giặc treo cổ ở cây vả đầu làng, người già như bà Nhan bị chặt đầu treo lên đầu súng để đe dọa không cho dân làng tiếp tục nuôi giấu cán bộ. Thế nhưng với bản tính gan góc, kiên cường và dòng máu anh hùng, làng Xô Man không bao giờ chịu đầu hàng, chịu bị giặc chi phối, họ chẳng sợ chết mà họ tìm cách khác, người lớn không đi được thì để trẻ con đi, những đứa trẻ như Tnú, Mai, Dít, Heng,… lại trở thành những người tiếp nối những người con anh hùng sáng giá của cách mệnh. Còn những người lớn họ lại anh hùng theo một cách khác, họ hoạt động bí mật đựng giấu vũ khí, tăng gia sản xuất chờ ngày đánh Mỹ. Nói chung với phẩm chất anh hùng làng Xô Man đã tham gia vào kháng chiến một cách dẻo dai và kiên cường, làm nên một cộng đồng dân tộc với những truyền thống tốt đẹp và đáng tự hào.
Có thể nói rằngRừng xà nu của Nguyễn Trung Thành là bản hùng ca vô tận về những con người và mảnh đất Tây Nguyên anh hùng trong kháng chiến, phản ánh một cách trung thực và khách quan về cuộc chống chọi của những người dân tộc anh em thiểu số trên mảnh đất đầy nắng và gió. Ở đó từng con người đã góp máu xương, mồ hôi nước mắt vào cuộc kháng chiến vĩ đại của dân tộc, vì một lý tưởng chung nhất của dân tộc ấy là quốc gia sạch bóng quân thù, nhân dân được lợi nền độc lập tự do vững bền.
Bài viết là những tìm hiểu cơ bản để làm rõ vẻ đẹp phẩm chất anh hùng của những nhân vật trong truyện ngắn Rừng xà nu. Để tìm hiểu thêm về tác phẩm mời những em tham khảo những bài viết tìm hiểu truyện ngắn Rừng xà nu, Cảm nhận về truyện ngắn Rừng xà nu của Nguyễn Trung Thành, Cảm hứng sử thi trong truyện ngắn Rừng xà nu, tìm hiểu hình tượng rừng xà nu.
Bản quyền bài viết thuộc trường THPT thành Phố Sóc Trăng. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: Trường Cmm.edu.vn (thptsoctrang.edu.vn)