tìm hiểu trị giá biểu cảm của hai câu thơ sau trong bài thơ ông đồ của Vũ Đình Liên: Giấy đỏ buồn không thắm. Mực đọng trong nghiên sầu

Đề bài: tìm hiểu giá trị biểu cảm của hai dòng sau trong bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên: Trang giấy đỏ buồn không thắm giấy. Nghiên mực còn lại trong đau buồn

tìm giá trị biểu đạt của hai câu thơ sau trong bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên

1. tìm hiểu giá trị biểu cảm của hai dòng thơ sau trong bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên: Trang giấy đỏ buồn không thắm giấy. Mực trong nghiên cứu, mô hình số 1:

“Giấy đỏ buồn chưa thấm Mực đọng trong nghiên sầu”.

“Giấy đỏ” là giấy viết thư của ông. Giấy rất dễ vỡ, chỉ cần giấy ướt một chút là có thể phai màu. “Giấy đỏ buồn không sáng” vì lâu ngày không dùng nên bạc màu, phai màu theo năm tháng. Điều này cũng đúng với mực: “vết mực in nghiên sầu”. Đó là thứ mực đen đậm dùng để viết chữ trên “giấy đỏ”. Khi viết phải mài mực rồi dùng bút lông vẽ lên những nét chữ “Như phượng múa rồng bay”. Nhưng nay “Mực còn trong nghiên” nghĩa là mực đã mài từ lâu, sẵn sàng để đôi bàn tay tài hoa của ông làm phép lạ nhưng đành phải chờ đợi trong vô vọng. Những từ “buồn”, “buồn” như thổi sức sống vào sự vật. Nhờ sự nhân cách hóa này mà nỗi buồn về thân phận của ông lão dường như đã thấm sâu vào từng sự vật, nó bao trùm không gian và trĩu nặng từng trái tim.

Xem thêm bài viết hay:  Suy nghĩ của em về câu nói: Thất bại là mẹ của thành công hay nhất

2. Tìm giá trị biểu cảm của hai dòng thơ sau trong bài thơ “Trang giấy đỏ” của Vũ Đình Liên buồn và không sáng. Mực trong nghiên cứu, mô hình số 2:

Thơ là hình ảnh, là hình ảnh con người… Từ một vật hữu hình, một sợi dây vô hình mênh mông bung ra… Từ một điểm nào đó, nó mở ra một mặt phẳng không gian và thời gian mà nó đập mãi trên một trang giấy. tâm thư… (Nguyễn Tuân)

đến với hai câu thơ: Giấy đỏ buồn không sâu; Mực vẫn còn trong nghiên cứu của nỗi buồn …

Trong bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên, hẳn người đọc phải day dứt bởi một thông điệp của lòng người.

Ông già là một di tích đáng thương của một thời đã qua. Cả bài thơ khắc họa hình ảnh ông đồ như một họa sĩ trong bức tranh xuân rực rỡ sắc màu, rộn ràng nhịp sống. Hoa được vẽ với những nét như phượng múa, rồng bay nhưng đến khổ thơ thứ ba, ông Đồ mới xuất hiện. trong bức tranh buồn:

Nhưng hàng năm, người thuê viết bây giờ?

Vẫn một bức tranh xuân, cảnh không sao:

Nhưng hàng năm, hàng năm, những người thuê nhà viết ở đây…

Hai câu thơ:

Giấy đỏ buồn không sâu; Mực vẫn còn trong nghiên cứu…

Giọng điệu như trùng xuống, lắng đọng cảm xúc. Chữ sầu đứng cuối câu như hòn đá rơi, đè nặng tâm hồn. Cùng với sự đô thị hóa khốc liệt của xã hội Việt Nam dưới ách phong kiến, chữ Nho trở thành một món hàng không ai ưa chuộng nữa, trong xu thế không thể cưỡng lại đó, tình trạng sĩ tử càng trở nên chán chường. đáng thương: Chữ Nho có gì bằng. Không có người thuê viết, tức là không còn ai thèm thưởng thức văn hay, chữ đẹp, giấy mực của mình trở nên bẽ bàng, tủi hờn, tủi hờn.

Xem thêm bài viết hay:  Top 4 bài Phân tích bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu hay nhất - Ngữ văn lớp 11

Giấy và mực là những hình ảnh quen thuộc gắn liền với người nghệ sĩ xưa, giấy đỏ là nền rực rỡ, là nơi sản sinh ra nét chữ vuông vắn, cùng với mực và bàn tay tài hoa của người viết tạo nên nghệ thuật. Nghệ thuật thư pháp, một nét đẹp văn hóa có từ bao đời nay.

mà nay giấy đỏ buồn mà mực đọng trong nghiên buồn. Nỗi buồn vốn là tâm trạng con người nhưng ở đây với thủ pháp nhân cách hóa Vũ Đình Liên đã thổi hồn vào những vật vô tri vô giác ấy để giấy mực cũng mang nỗi buồn của tâm trạng con người.

Vì không có người thuế ghi, tờ giấy đỏ để lộ thiên không ai chăm sóc nên cũng èo uột, màu đỏ trở nên vô duyên, không nổi. Đã từng có một màu làm day dứt lòng người trong thi ca, một màu trầm trong ước vọng của Hồ Xuân Hương. Đúng là tình yêu sẽ nhen nhóm lại, vẻ đẹp sẽ chóng tàn hơn trong ca dao, nhưng màu sắc ở đây lại khác. Tờ giấy đã đỏ, nhưng vì nghiền ngẫm và tủi nhục, nó không thể thấm qua. Giấy còn mang nặng nỗi buồn.

Nét mực cũng vậy, không nhúng cọ nên nét mực im lặng, nỗi buồn không nói nên lời đọng lại như những giọt nước mắt khóc với nỗi buồn khôn tả.

Nỗi buồn từ lòng người đã thấm vào những vật vô tri vô giác. Hai thanh nặng ở chữ bằng mực và thanh bằng ở cuối câu làm cho câu thơ nặng trĩu, nỗi buồn như chồng chất, dày xéo.

Xem thêm bài viết hay:  Tả món quà có ý nghĩa với em (5 mẫu)

Với hình ảnh nhân hóa gợi cảm, cách điệp âm tài tình, khiến cho hai câu thơ như một tiếng nấc thầm lặng của nhà thơ, được thăng hoa từ lòng trắc ẩn và nỗi nhớ.

Đây có thể coi là hai câu tả cảnh ngụ tình tuyệt vời của Vũ Đình Liên. Thơ muốn làm người ta khóc thì ta phải khóc. Phải chăng đây là tiếng khóc của Vũ Đình Liên về một thời đã xa và giờ chỉ còn vang vọng.

——-HẾT——-

Tiếp theo, tìm hiểu giá trị biểu cảm của hai câu thơ sau trong bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên: Trang giấy đỏ buồn không thắm giấy. Vết mực còn trong vở, các em có thể tìm hiểu thêm nội dung học tập và nhận xét: Ông Đồ hay khi học bài Bài thơ ông Đồ để nâng cao kĩ năng làm văn của mình.

Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT TP Sóc Trăng. Mọi sao chép đều là gian lận!

Nguồn chia sẻ: Trường Cmm.edu.vn (thptsoctrang.edu.vn)

Viết một bình luận