Đề bài: Tưởng tượng và kể lại câu chuyện mười năm trở lại trường xưa
Tưởng tượng và kể lại câu chuyện mười năm về thăm trường cũ
Phân công
Thời gian trôi nhanh quá, mới mười năm mà thôi. Bây giờ tôi đã lớn, tôi đã trở thành một sinh viên đại học. Hôm nay về thăm trường cũ, lòng tôi xao xuyến, bối rối.
Con đường quen thuộc đưa tôi trở lại trường Tiểu học, nhưng dường như có gì lạ khi tôi chợt thấy bánh xe lăn rất êm. CHIẾC Ô! Con đường xưa đầy ổ gà to nhỏ nay đã được thay thế bằng con đường nhựa phẳng lỳ.
Cổng trường xưa ấy! Dường như không có gì thay đổi, chỉ có nước sơn đã phai bảy tám phần vì nắng mưa. Nhưng ấn tượng đầu tiên của tôi đã sai. Sau cánh cổng có tấm biển ghi là trường tiểu học bao nhiêu đổi thay. Tôi đi thẳng vào mặt tiền quán giữa hai bên rợp mát bóng cây. Đây là những cây chúng tôi đã trồng khi trường mới được xây dựng. Ồ! Làm thế nào mà nó phát triển nhanh như vậy! Tôi sải bước đến gốc cây phượng nơi vẫn còn tấm biển quen thuộc “Cây kỷ niệm lớp…chốt…”.
Tôi vẫn đi dạo dưới những hàng cây mát rượi. Bên kia, bài giảng nghe quen quá. Tôi lén bắt gặp vài ánh nhìn tò mò của những cậu bé, cô bé ngồi gần cửa sổ khi thấy người lạ vào trường. Tôi dừng lại trước phòng hiệu trưởng. Bạn đang làm việc rất chăm chú. Mái tóc thầy qua bao năm nương tựa dường như đã bạc đi hai phần:
– Em chào thầy!– …– Thầy có thấy em không? Em là Sơn của lớp, cô Nhung chủ nhiệm cũ!– Ôi! Bạn nhớ nó! Tôi lớn quá! Đi vào!
Thầy hiệu trưởng vui tính và sôi nổi, vẫn hoạt bát và tốt bụng như trước. Hai thầy trò tâm sự rằng họ rất vui cho đến khi tiếng trống ra trận vang lên. Ồ! Như một hạnh phúc. Tôi thấy nhiều gương mặt quen quen: Thầy Hùng dạy sao khác lạ quá. Anh gầy và trầm tư hơn trước rất nhiều; Cô Huyền cũng vậy, ngày đó cô mới đi học lại còn bé và nhút nhát, mỗi lần nói sai một chữ là mặt đỏ bừng, vậy mà bây giờ cô rất nhanh nhẹn, tháo vát, sau đó là cô Oanh, cô Hiền.. .và cả cô Nhung nữa. Tôi bước đến khoanh tay trước ngực như hồi mới vào lớp một:
– Em chào anh!– …Con trai! Làm toán ở đây!– Vâng! Là tôi đây! Mười năm rồi không ngờ em gặp lại.– Bây giờ em đi đâu?– Cô ơi! Bây giờ tôi là sinh viên Toán tại Bách khoa!– Vâng! Đúng vậy, từ khi con học lớp 5, mẹ đã biết con có sở trường về môn Toán.
Cuộc hội ngộ thật vui và hồ hởi nhưng quá nhanh. Ba mươi phút của thời gian chơi đã hết, tôi phải nói lời tạm biệt với các giáo viên. Đứng giữa sân trường, tôi cũng nhìn thầy cô khuất dần sau từng lớp học. Ngôi nhà cấp bốn cũ kỹ không còn dấu vết. Thay vào đó là hai dãy lớp học khang trang, sạch đẹp mọc lên sau những hàng cây xanh mát.
Chia tay mái trường cũ, em ra về với bao kỉ niệm vui buồn trong lòng. Mái trường này năm xưa đã cho em biết bao ước mơ và hi vọng. Ngay cả khi tôi sắp trưởng thành, tôi vẫn thấy thật biết ơn. Mái trường! Dù là mười năm hay rất nhiều năm nữa, chúng ta sẽ mãi khắc ghi những kỉ niệm của một thời học trò trong sáng.
——-HẾT———
Trong chương trình học Ngữ Văn lớp 6, các em sẽ được học một nội dung quan trọng đó là Kể lại đầy đủ kỉ niệm ngày đầu tiên đi học.
Ngoài nội dung ở trên, các em có thể tìm hiểu thêm phần Soạn bài Tập làm văn số 1 lớp 6 – Kể chuyện nhằm chuẩn bị trước nội dung phần Soạn bài Tập làm văn số 1 – Kể chuyện SGK lớp 6.
Bên cạnh nội dung đã học, các em cần chuẩn bị trước bài Tự tình – Hồ Xuân Hương với phần Kể về một lần đi thăm một khu di tích lịch sử để nắm vững những kiến thức Tiếng Việt lớp 5 của mình.
Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT Lê Hồng Phong. Mọi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: https://c3lehongphonghp.edu.vn
Tưởng tượng và kể lại câu chuyện mười năm về thăm trường cũ